Chứng cứ giả mạo

Trước khi đảm nhiệm vai trò tổng thống, Lincoln từng có một thời gian hành nghề luật sư. Một lần ông biết được con trai của bạn mình bị vu là mưu hại người cướp của và đã xét xử lần đầu là có tội. Ông với tư cách là luật sư của bị cáo đến toà án để xem xét lại loàn bộ vụ án. Ông biết được mấu chốt của vụ án này lại nằm ở phía nguyên cáo, nhân chứng thề rằng anh ta đã nhìn thấy rõ ràng toàn bộ quá trình mà bị cáo dùng súng bắn chết người vào ngày 18 tháng 10 dưới ánh trăng. Việc này Lincoln muốn thẩm vấn lại.
Trong lời thề lần phúc thẩm rất hay này, có một đoạn hội thoại dưới đây. Lincoln trước tiên hỏi nhân chứng: Anh thề là nhìn rõ anh ta?
  Nhân chứng đáp: Tôi thề là đã nhìn rõ.  


  Lincoln hỏi: Anh ở trong đám cỏ còn anh ta ở dưới gốc cây cổ thụ, hai nơi cách nhau 20, 30m, anh có thể     nhìn rõ không?
  Nhân chứng đáp: Nhìn rất rõ, bởi vì trăng rất sáng.
  Lincoln hỏi: Anh có chắc chắn là nhìn rõ quần áo của anh ta không?
 Nhân chứng đáp: Tôi chắc chắn là tôi nhìn rõ cả mặt anh ta, bởi vì trăng chiếu sáng rõ mặt của anh ta.
Lincoln hỏi: Anh có chắc chắn lúc đó là 11 giờ không?
  Nhân chứng đáp: Tôi có thể khẳng định, bởi vì khi tôi trở về nhà nhìn đồng hồ thì lúc đó là 11 giờ 15 phút.
Lincoln hỏi đến đây, rồi bắt đầu trình bày lập luận của mình trước tòa.
Ông vận dụng hiện thực khách quan để chỉ ra rằng người làm chứng là một tên lừa đảo với những bằng chứng giả.
Bạn biết Lincoln đã vận dụng hiện thực khách quan nào không .


Đáp Án :
Lincoln hỏi đến đó bèn quay người lại với bốn vị chủ toạ: “Tôi không thể không nói với mọi người rằng, tất cả những điều mà vị nhân chứng nói hoàn toàn là lời nói dối. Anh ta một mực nói 11 giờ tối ngày 18 - 10 dưới ánh trăng đã nhìn rõ mặt bị cáo. Chúng ta đều biết ngày 18 - 10 là ngày trăng khuyết, 11 giờ tối trăng đã xuống núi, đâu có ánh trăng chứ? Hơn nữa, có lẽ thời gian mà anh ta nhớ không phải là chính xác, thời gian sớm hơn một chút. Nhưng lúc đó ánh trăng từ hướng tây chiếu sang đông, đám cỏ ở phía đông, cây ở phía tây, nếu như mặt bị cáo hướng về đám cỏ thì không thể có ánh trăng chiếu vào.“
Mọi người im lặng lắng nghe, rồi nhất loạt vỗ tay hoan hô. Vị nhân chứng thật ngu ngốc. Lincoln đã vận dụng suy luận logic chặt chẽ, phân tích tỉ mỉ và đã chứng minh những lời nói của nhân chứng là giả dối, ông đã giải thoát được

Post a Comment